Thứ Năm, 14 tháng 9, 2017

THƠ VỀ NGUYỄN DU VÀ TRUYỆN KIỀU

Nguyễn Du (1765- 1820) là Đại thi hào dân tộc. Truyện Kiều là kiệt tác văn chương bất hủ của mọi thời đại. Cuộc đời chìm nổi của nàng Kiều qua thể hiện tài tình của Nguyễn Du đã làm rơi bao nước mắt của lớp lớp thế hệ người Việt. Thơ viết về Nguyễn Du và Truyện Kiều xưa nay rất nhiều, nếu sưu tập lại sẽ thành một cuốn sách dày. Ở đây chỉ chọn một số bài tiêu biểu. Có thể mỗi người có sự lựa chọn khác nhau. Đây chỉ là sự lựa chọn chủ quan của cá nhân.
Trong một số bài thơ có tả phần mộ Nguyễn Du “sè sè nắm đất bên đường” như mộ Đạm Tiên. Đó là do các tác giả đến thăm khi khu mộ chưa được tôn tạo. Chính tôi (PDK) cũng đã từng đến thăm mộ Nguyễn Du vào năm 1963 và thấy cảnh hiện ra trước mắt đúng như vậy (xin xem “Một chuyến tham quan đặc biệt” ). Lăng mộ Nguyễn Du mới được tôn tạo vào năm 1989 .
Sau đây là một số bài thơ về Nguyễn Du và Truyện Kiều do Phan Duy Kha sưu tầm, tuyển chọn và giới thiệu .

*
ĐỀ TỪ CỦA PHẠM QUÝ THÍCH
Giai nhân bất thị đáo Tiền Đường
Bán thế yên hoa trái vị thường
Ngọc diện khởi ưng mai thủy quốc
Băng tâm tự  khả đối Kim Lang
Đoạn trường mộng lý căn nguyên liễu
Bạc mệnh cầm chung oán hận trường
Nhất phiến tài tình thiên cổ lụy
Tân thanh đáo để vị thùy thương .
Bản dịch của Phạm Quý Thích
Giọt nước Tiền Đường chẳng rửa oan
Yên hoa bao trắng nợ hồng nhan
Lòng tơ còn vướng chàng Kim Trọng
Vẻ ngọc chưa phai chốn thủy quan
Nửa giấc đoạn trường tan gối điệp
Một dây bạc mệnh dứt cầm loan
Cho hay những kẻ tài tình lắm
Trời bắt làm gương để thế gian.
Bản dịch của Lê Thước :
Hồng nhan ví chẳng đến Tiền Đường
Nửa kiếp yên hoa nợ vẫn mang
Mặt ngọc dễ hầu vùi đáy nước
Tiết băng không thẹn dối lòng chàng
Đoạn trường tỉnh giấc nguồn cơn rõ
Bạc mệnh đàn xong mối hận vương
Một mảnh tài tình thiên cổ lụy
Tân thanh đau xót tỏ tình thương .
Bản dịch của Phan Duy Kha :
Người đẹp ví không đến Tiền Đường
Nửa đời chưa trả nợ còn vương
Mặt ngọc há đành vùi đáy nước
Tiết băng đâu thẹn gặp Kim Lang
Mộng tỉnh “đoạn trường”  nguồn cơn tỏ
Đàn xong “bạc mệnh” hận còn mang
Một mảnh tài tình muôn thuở lụy
Tân Thanh này để tỏ đau thương
*
TỔNG VỊNH NÀNG KIỀU
Kiều nhi giấc mộng bặt như cười
Tỉnh dậy xuân xanh quá nửa rồi
Số kiếp bởi đâu mà lận đận
Sắc tài cho lắm cũng lôi thôi
Cành thoa vườn Thúy duyên còn bén
Ngọn nước sông Tiền nợ chửa xuôi
Không trách chàng Kim đeo đẳng mãi
Khăng khăng vớt lấy một phần đuôi .
KIỀU BÁN MÌNH
Thằng bán tơ kia dở dói ra
Làm cho bận đến cụ Viên già
Muốn êm phải biện ba trăm lạng
Khéo xếp nên liều một chiếc thoa
Đón khách mượn màu son phấn mụ
Bán mình chuộc lấy tội tình cha
Có tiền việc ấy mà xong nhỉ
Ngày trước làm quan cũng thế a ?
Nguyễn Khuyến
( Nguyễn Khuyến có 4 bài, ở đây chỉ chọn 2)
*
TỔNG VỊNH TRUYỆN KIỀU
Cuốn ngỏ rèm xuân trải mấy sương
Sắc tài chi lắm để làm gương.
Công cha bao quản liều thân thiếp
Việc nước xui nên phụ nghĩa chàng.
Cung oán nỉ non đàn bạc mệnh
Duyên may run rủi lưới Tiền Đường
Hai bên vẹn cả tình cùng hiếu
Đem bắc đồng cân đáng mấy vàng.
BÀI THƠ ĐẦU TRUYỆN KIỀU
1
Trời sá ghen đâu khách má hồng
Đoạn trường nợ lắm phải đền xong,
Hiếu tình chất nặng đôi vai gánh,
Thân thế xoay quanh một giấc mòng,
Giọt nước sông Tiền oan dễ trắng
Ngắm trăng hiên Thúy vẻ còn trong.
Một thiên chép để làm gương lại
Trời sá ghen đâu khách má hồng.
2
Chẳng lọ than thân, lọ trách trời
Má đào ai có khác chi ai.
Tiền đường ví hẳn nay đành kiếp,
Kim Trọng vì đâu trước nặng lời ?
Khi biến, khi thường nào phải một
Chữ tài, chữ mệnh dễ hòa hai.
Mười lăm năm ấy gương nghìn thuở,
Ả Lý, nàng Oanh được mấy người ?
Chu Mạnh Trinh
( Chu Mạnh Trinh có 20 hồi vịnh Kiềuvà 1 bài Tổng vịnh, ở đây chỉ chọn 3 bài)
*
VỊNH KIỀU
Tiếng trống biên đình bốn phía ran
Tướng quân chi tiếc cái hoa tàn
Đôi hàng nước mắt, đôi làn sóng
Nửa đám ma chồng, nửa tiệc quan
Tổng đốc ví thương người bạc phận
Tiền Đường đâu đã mả hồng nhan
Bơ vơ nấm đất ven sông đó
Hồn có nghe chăng một tiếng đàn .
Tản Đà
*
MỐI TÌNH ĐẦU
Gọi đời là ” Cõi người ta”
Sao nghe thấm thía xót xa nỗi mình?
Tố Như ơi, lụy và tình
Nghìn xưa như bóng với hình y nguyên
Tình Kiều nếu bén duyên Kim
Thủy chung vẫn tiếng con chim gọi lòng
Một đời trải mấy long đong
Tha hương vẫn giọt máu hồng cố hương!
Dù cho người khách viễn phương
Gươm vàng nửa gánh , biên cương một trời
Uy danh lệch đất nghiêng trời
Vẫn vầng trăng ngọc, vẫn lời thề xưa. . .
Tiền Đường rửa hết oan thơ
Mười lăm năm ấy bây giờ là đây
Tờ hoa đó, tóc mây này
Vẫn nguyên hương sắc như ngày yêu nhau !
17.9.1943
Hồ Dzếnh
*
CẢM ĐỀ ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH
Oan nghiệt khư khư buộc lấy mình
Xót cho tài sắc lại đa tình.
Gió mưa năm ngón, hai hàng lệ,
Cát bụi mười phương một chữ trinh.
Giữa cuộc bao phen liều nhắm mắt,
Trong mưa nửa kiếp đã in hình,
Đoạn trường tiếng ấy nghìn thu mới,
Trang cảo thơm còn dấu hiển linh.
2
Trăng xế hoa gần, đêm tịch liêu,
Sử phong tình ngát, sóng tình xiêu
Văn Hà Tĩnh, truyện đời Gia Tĩnh.
Nhớ Át Kiều, thương nghiệp Thúy Kiều
Hòn đá ba sinh lăn lóc mãi
Tấm lòng thiên cổ vấn vương nhiều.
Mua vui cũng được . . .ai người khóc
Hoài cảm riêng mình thử nối điêu.
Vũ Hoàng Chương
(Vũ Hoàng Chương có 5 bài vịnh Kiều, ở đây chỉ chọn 2 bài)
*
KÍNH GỬI CỤ NGUYỄN DU
Nửa đêm qua huyện Nghi Xuân
Bâng khuâng nhớ cụ, thương thân nàng Kiều
Hỡi lòng tê tái thương yêu
Giữa dòng trong đục, cánh bèo lênh đênh
Ngổn ngang bên nghĩa, bên tình
Trời đêm đâu biết gửi mình nơi nao ?
Ngẩn ngơ trông ngọn cờ đào
Đành như thân gái sóng xao Tiền Đường !
Nỗi niềm xưa nghĩ mà thương
Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng
Nhân tình, nhắm mắt, chưa xong
Biết ai hậu thế, khóc cùng Tố Như ?
Mai sau dù có bao giờ
Câu thơ thuở trước, đâu ngờ hôm nay .
Tiếng đàn xưa đứt ngang dây
Hai trăm năm lại càng say lòng người
Trải bao gió dập sóng dồi
Tấm lòng thơ vẫn tình đời thiết tha
Đau đớn thay phận đàn bà
Hỡi ôi thân ấy biết là mấy thân !
Ngẫm xem qua kiếp phong trần
Đời vui nay đã nửa phần vui đây
Song còn bao nỗi chua cay
Gớm quân Ưng Khuyển, ghê bầy Sở Khanh
Cũng loài hổ báo ruồi xanh
Cũng phường gian ác hôi tanh hại người !
Tiếng thơ ai động đất trời
Nghe như non nước vọng lời nghìn thu
Nghìn năm sau nhớ Nguyễn Du
Tiếng thương như tiếng mẹ ru những ngày
Hỡi người xưa của ta nay
Khúc vui xin lại so dây cùng người !
Sông Lam nước chảy bên đồi
Bỗng nghe trống dục ba hồi gọi quân. . .
1.1.1965
Tố Hữu
*
THĂM MỘ CỤ NGUYỄN DU
Thật kỳ lạ nơi Nguyễn Du nằm đó
Cũng cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia
Cũng nấm mộ sè sè ngọn cỏ
Trong trang Kiều tôi đọc dưới đèn khuya.
Không phải tiết sụt sùi tháng bảy
Ánh chiều hè man mác hàng dương
Đỉnh Hồng Lĩnh soi dòng Lam cuộn chảy
Tiếng cuốc cào lách cách giữa đồng nương.
Tìm mộ Nguyễn Du như Kim Trọng tìm Kiều
Qua nhịp cầu ai đó ghé trông theo
Giữa khoai lúa người nằm giản dị
Phảng phất hương bay trong gió chiều.
Tiếng người hát xưa thấm đầy nước mắt
Thấm vị đời cay đắng khổ đau .
Hai thế kỷ đi qua trên nấm đất
Mấy kiếp người, mấy cuộc bể dâu.
Đời nay đẹp gấp trăm lần thuở trước
Giở trang Kiều còn rung động ý thơ.
Thơ Người mãi sống cùng đất nước
Dù mai sau dù có bao giờ. . .
Hoàng Trung Thông
*
BÊN MỘ CỤ NGUYỄN DU
Tưởng là phận bạc Đạm Tiên
Ngờ đâu cụ Nguyễn Tiên Điền nằm đây
Ngẩng trời cao, cúi đất dày
Cắn môi, tay nắm bàn tay của mình
Một vùng cồn bãi trống chênh
Cụ cùng thập loại chúng sinh nằm kề
Hút tầm chẳng cánh hoa lê
Bạch đàn đôi ngọn gió về nỉ non
Xạc xào lá cỏ héo hon
Bàn chân cát bụi, lối mòn nhỏ nhoi
Lặng yên bên nấm mộ rồi
Chưa tin mình đã đến nơi mình tìm.
Không cành để gọi tiếng chim
Không hoa cho bướm mang thêm nắng trời
Không vầng cỏ ấm tay người
Nén hương tảo mộ cắm rồi lại xiêu
Thanh minh trong những câu Kiều
Rưng rưng con đọc với chiều Nghi Xuân.
Cúi đầu tưởng nhớ vĩ nhân
Phong trần còn để phong trần riêng ai
Bao giờ cây súng rời vai
Nung vôi, chở đá tượng đài xây lên (1)
Trái tim lớn giữa thiên nhiên
Tình thương nối nhịp suốt nghìn năm xa. . .
1982
Vương Trọng
(1): Bài thơ này làm năm 1982, mãi đến năm 1989 lăng mộ Nguyễn Du mới được xây dựng như mong muốn của tác giả.
*
NGOẢNH MẶT GIANG ĐÌNH
Rặng bần áp bến đò ngang
Để sông Lam chẳng lẫn sang sông Tần
Đỉnh  Hồng gấp cánh phù vân
Chín mươi chín ngọn in ngần trời quê
Bên  sông buổi ấy người về
Mon men tùng cúc thu kề ngoài song
Giang Đình (1) kề mảnh trăng trong
Tiếng chày ánh lửa động lòng cố hương
Vớt lên khói sóng Tiền Đường
Trăm năm này cõi vô thường người ta
Bụi hồng bạc xóa lau xa
Tiếng Kiều đồng vọng cỏ hoa cúi đầu
Sông in núi chẳng thay màu
Ngả  dài điệu sóng thuyền câu bập bềnh
Giang Đình ngày rộng thênh thênh
Cánh buồm xa thoắt qua ghềnh triều lên
Cỏ thơm Vạt áo Tiên Điền
Thi nhân chừng mới như biền biệt đây
Chiều tà buộc nắng lưng cây
Biết đâu mây trắng còn ngây lối về. . .
Phạm Trọng Thanh
(1) : Giang Đình là một bến đò cổ ở quê hương Nguyễn Du, nơi Nguyễn Du có làm bài thơ ghi lại việc đón thân phụ là Nguyễn Nghiễm về quê. Giang Đình là một trong Nghi Xuân bát cảnh: Giang Đình cổ độ.
*
VIẾNG MỘ NGUYỄN DU
Thắp hương cúi xuống lạy người
Nắng nung mặt đất nghe trời quặn đau
Gợi lên một ngọn dầu hao
Mắt rung bóng ngựa, nao nao vó chiều
Đường chôn dấu bước Thúy Kiều
Hiu hiu hương nắng, tím đèo mây trôi
Ra về dặm nhớ xa xôi
Cỏ non ở lại, riêng tôi dặm buồn.
Nghi Xuân, 1988
Hải Bằng
*
NHỚ TỐ NHƯ
Mấy trăm năm đã qua rồi
Gò đất nấm mộ của Người còn đây
Ngay bên vạt ruộng đang cày
Gốc cây buộc ngựa thì nay chẳng còn
Nhưng không mất được lối mòn
Đẹp như sợi chỉ để con tìm về
Cái thời rất khó khen chê
Vua thì hại gái vừa mê đàn bà
Cái thời có một bông hoa
Như sinh ra chỉ để mà vô duyên
Cái thời có một người em
Đưa mình thế chị ở trên đời này
Cái thời ngẫm lạ lùng thay
Những người chân thật lại hay tội tình
Những người biết phải làm thinh
Còn đâu như ở nước mình nữa không
Nhà thơ đứt ruột, đứt lòng
Phải đi mượn chuyện bên sông nước người
Chuyện xa xưa, chuyện cũ rồi
Để mà nói những buồn vui nước mình. . .
Càng khi đất nước thanh bình
Thơ Người càng được chúng sinh nhắc nhiều
Nước non có một Truyện Kiều
Bao nhiêu lần đọc, bấy nhiêu lần buồn
Đã đành thuở ấy nước non
Nhân tình thế thái chẳng còn ra chi
Dân nghèo và nước đang suy
Cô Kiều cực nhục có gì lạ đâu. . .
Thế mà trong cuộc bể dâu
Người xem vương miện trên đầu như không
Truyện Kiều con đọc đã xong
Gần ba thế kỷ, đọc trong một chiều
Người ơi, Người viết Truyện Kiều
Về xem đất nước quá nhiều đổi thay. . .
1994
Phạm Việt Thư
*
VIẾNG CỤ NGUYỄN DU
Bên mồ thi sĩ lệ tuôn rơi
Hậu thế tìm đâu để có người
Thương phận má đào cơn gió dập
Xót đời mệnh bạc cánh bèo trôi
Ghê phường trục lợi tài xu thế
Gớm lũ tham danh giỏi nịnh thời
Tam bách niên dư thiên hạ phục
Trước mồ thi sĩ lệ tuôn rơi .
1993
Phan Mạnh
*
ĐỌC LẠI NGUYỄN DU
Quá khuya – chợt thấy mình già
Nhìn ra cửa sổ, mưa sa kín trời
Một đời gọi mãi , người ơi!
Một đời khát vọng , một đời bồng bênh
Mê say là chuyện đã đành
Biết đâu tỉnh lại, nhân tình trắng phau!
Áo cơm se sắt mái đầu
Thương nhau mà giận, ngó nhau mà buồn!
.
Rạc rài chút phận văn chương
Cao sang nhòe lẫn tầm thường, ngẩn ngơ. . .
Bằng Việt
*
THĂM NHÀ THỜ CỤ NGUYỄN DU
Mù sương chầm chậm sông Lam
Heo heo vàng lá nhuốm hàng tre quê
Cánh cò rời rã chân đê,
Khí thu mờ mịt vọng về hồn xưa
Bút nghiên khóc những vần thơ
“Một thiên bạc mệnh” đến giờ còn đau
Cuộc đời bãi bể nương dâu
Đìu hiu mặt nước, phau phau sóng cồn
“Đoạn trường” càng ngẫm càng thương
Run run thắp một nén hương dâng người
Trăm năm mua một tiếng cười
Ngàn năm sau vẫn khóc người đời xưa
Nghẹn ngào thành kính câu thơ
Nỗi đau xưa đến bây giờ. . . còn đau!
Phạm Xuân Trường
*
TÂM SỰ NÀNG THÚY VÂN 
Nghĩ thương lời chị dặn dò
Mười lăm năm đắm con đò xuân xanh
Chị yêu lệ chảy đã đành
Chớ em nước mắt đâu dành chàng Kim
Ơ kìa! Sao chị ngồi im
Máu còn biết chảy về tim để hồng
Lấy người yêu chị làm chồng
Đời em thề thắt một vòng oan khiên
Sụt sùi ướt cỏ Đạm Tiên
Chị thương kẻ khuất, đừng quên người còn
Mấp mô số phận vuông tròn
Đất không thể nhốt linh hồn đòi yêu!
Là em nói vậy thôi Kiều
Sánh sao đời chị ba chiều bão giông
Con đò đời chị về không
Chở theo tiếng khóc đáy sông Tiền Đường
Chị nhiều hờn giận, yêu thương
Vầng trăng còn lấm mùi hương hẹn hò
Em chưa được thế bao giờ
Tiết trinh thương chị đánh lừa trái tim
Em thành vợ của chàng Kim
Ngồi ru giọt máu tượng hình chị trao
Giấu đầy đêm nối khát khao
Kiều ơi, em biết khi nào được yêu!
Trương Nam Hương
Advertisements
Entry filed under: Uncategorized.

12 phản hồi Add your own

  • 1. Lê Hạnh  |  Tháng Ba 27, 2012 lúc 4:23 sáng
    em rất thích bài thơ Tâm sự viết về tâm sự cuả Thúy Vân trong truyện Kiều, nhưng em quên mất tên tác giả rồi.
    bác có thể mail cả bài thơ luôn không ạ!
    Phản hồi
    • 2. phanduykha  |  Tháng Ba 27, 2012 lúc 4:47 sáng
      Cảm ơn bạn. Tôi đã đưa bài thơ Tâm sự nàng Thúy Vân của Nhà thơ Trương Nam Hương vào trang mạng rồi. Mời bạn vào xem nhé
      Phản hồi
  • 3. Lê Hạnh  |  Tháng Ba 27, 2012 lúc 4:25 sáng
    mai con có tiết kiểm ta văn rồi bác có thể mail cho con trong ngày hôn nay luôn không ạ!
    Phản hồi
    • 4. phanduykha  |  Tháng Ba 27, 2012 lúc 4:49 sáng
      Không hiểu có kịp tiết “Kiểm tra văn” của bạn không đây ?
      Phản hồi
  • 5. Thỏa Phạm  |  Tháng Năm 31, 2013 lúc 10:39 sáng
    Hồng nhan bạc phân đâu có ngờ
    khi thê thêm nawnjng mối tình duyên
    thú vị ngây thơ không cần xắc
    văn chương dựng nước lật mũ chào
    Hỏi: 4 câu thơ này nói về tên của một ai à?trả lời giúp e nhé.thnks nhiều!!!
    Phản hồi
    • 6. phanduykha  |  Tháng Năm 31, 2013 lúc 11:35 sáng
      Thú thực là tôi chưa từng gặp mấy câu thơ này ở đâu cả. Mà hình như bạn đánh máy lỗi chính tả thì phải. Tôi chưa luận ra. Nhờ bạn đọc giải thích hộ vậy
      Phản hồi
  • 7. layeutinh be  |  Tháng Tư 14, 2015 lúc 3:52 chiều
    xin hỏi những bài thơ này được sáng tác vào giai đoạn nào ạ?( năm cụ thể càng tốt ạ)
    Phản hồi
    • 8. phanduykha  |  Tháng Tư 15, 2015 lúc 3:30 sáng
      Các bài thơ trên tôi sắp xếp theo thứ tự thời gian xuất hiện. Còn năm tháng cụ thể thì tôi cũng không nắm được. Có một số bài tác giả có ghi ngày tháng sáng tác cụ thể thì tôi đã ghi ở dưới bài rồi.
      Phản hồi
  • 9. Kimkim Duyên  |  Tháng Mười 10, 2015 lúc 10:18 sáng
    toàn thơ hay ạ, mà trường chúng e đang tổ chức cuộc thi làm thơ , văn , vè …về Nguyễn Du và truyện Kiều, có ai giúp được e không ạ, có nhiều bài thơ với bài vè càng tốt :))
    Phản hồi
  • 10. thu huyen 2789  |  Tháng Mười 16, 2015 lúc 5:16 sáng
    giup minh voi cac ban oi . cac ban co bai tho nao tu sang tac noi ve nguyen du hay k , giup minh voi gui nhanh len nha cac ban
    Phản hồi
  • 11. tuanquy11  |  Tháng Mười 16, 2015 lúc 8:47 sáng
    mình cũng cần 1 bai thơ về Nguyễn Du mà tự sáng tác ấy ai giup dk ko
    Phản hồi
  • 12. Chiến Binh Nụ Cười  |  Tháng Mười 21, 2015 lúc 1:38 sáng
    em cũng cần 1 bài tự sáng tác mà đến giờ chưa nghĩ ra ý tưởng
    Phản hồi

Trả lời


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét